Ngày còn bé xíu mẹ dạy tôi "ai cho con cái gì, ai giúp đỡ con hay khi con mua được món đồ gì con phải nói lời cảm ơn". Và nó trở thành thói quen từ đó. Khi mua ổ bánh mì, ít trái cây, ly cà phê, cái điện thoại... tôi luôn nói lời cảm ơn như là một phản xạ tự nhiên vậy.
Có lần cô bán trái cây tỏ vẻ ngạc nhiên, nhìn cô lạ lẫm và thích thú khi nghe lời cảm ơn, tự dưng thấy hạnh phúc. Hạnh phúc là cảm giác lạ lắm, nhìn thấy người hạnh phúc ta thấy vui lây. Hạnh phúc không gì là cao siêu, đơn giản đó chỉ là lời cảm ơn cuộc sống, cảm ơn những người đã giúp chúng ta. Hãy thử xem, bạn hãy nói "em cảm ơn chị, con cảm ơn chú..." khi mua bất cứ món đồ gì, hãy nhìn khuôn mặt của họ và cảm nhận thử nhé, hạnh phúc thay!
Con cảm ơn mẹ đã dạy con những bài học vô giá, để nó trở thành thói quen tốt.
TP HCM ngày 26/04/2016
Cao Trung Hiếu