Cân bằng và tổng hợp năng lượng.

Trải qua những biến cố thời trai trẻ, may mắn vượt qua được chúng, tôi thấy mình mỗi ngày một mạnh mẽ hơn. Đôi khi không phải là mạnh mẽ hơn mà tỉnh táo hơn để tránh lãng phí năng lượng của mình vào những việc không đem lại giá trị gì. Và tôi bắt đầu nghĩ nhiều tới việc cân bằng, tổng hợp giúp duy trì năng lượng ở mức tốt nhất.


Đa phần những người trẻ hay đánh mất năng lượng của mình vào những tình huống quá vui hoặc quá buồn. Tôi gọi chung là những biến cố cảm xúc. Nay thì người yêu giận, mai thì mới trúng lô. Tất cả những sự thăng hoa kiểu bất chợt không được kiểm soát thực ra đều làm tổn thương năng lượng mà mình không biết.

Một buổi sáng, vừa mắt nhắm mắt mở coi máy tính thì nhìn thấy cái video to tổ bố về hai thằng thanh niên vô đạo đức lao vào đánh một anh tây. Cả ngày hôm đó trong người chỉ có một cục ức to đùng. Ước gì mà mình được cầm một cái chảo gang đập thẳng vào mặt hai thằng kia mỗi thằng một đập --> sự tổn thương năng lượng là vô cùng lớn. Vì sự việc này làm mình đánh mất sự tập trung cho những việc khác. Nó chi phối cảm xúc, thể hiện thành lời nói, hành vi của mình trong các tình huống không liên quan khác.

Vì thế, tôi cố gắng tập cho mình thói quen không BUỒN QUÁ mà cũng không bao giờ VUI QUÁ. Năng lượng cứ giữ ở mức TRUNG BÌNH CAO là được. Có những ngày vui vãi lái. Tiền bạc ở đâu cứ từ trên trời rơi xuống. Nhưng ko sao, ko đc vui quá! Rủ chú Trường ông Lực béo đi làm vài cốc, chén con gà ri Trung Thực là được. Tối hôm đó có lỡ quá chén say sưa thì cũng không được quên đặt đồng hồ để sáng hôm sau 5h tỉnh dậy và bắt đầu ngày mới với mức năng lượng như bình thường - trung bình cao.

Có những ngày buồn rơi buồn rớt. Con ốm nhập viện mắt lờ đờ, miệng thở oxy, buồn lắm! Nhưng có buồn thì cũng vẫn phải làm các công việc khác bình thường và tổng hợp năng lượng của nỗi buồn ấy thành những năng lượng tích cực. Có buồn và ủ rũ cả ngày thì con cũng không khỏi nhanh hơn. Vậy nên dùng nặng lượng đó để suy nghĩ tích cực, lắng nghe bác sĩ, tỉnh táo quyết định giúp con mau khoẻ.

Bằng những suy nghĩ, thái độ như thế về việc sử dụng năng lượng, dần dần năng lượng trong tôi mỗi ngày tăng lên lúc nào tôi cũng không biết. Cơ thể tôi lúc nào cũng được duy trì ở trạng thái làm việc hừng hực có kiểm soát. Có lần từ nước ngoài trở về VN sau 3 chuyến bay, một chuyến 6 giờ, transit 6 giờ, rồi lại một chuyến 12 giờ, transit 10 giờ, rồi 2.5 giờ nữa mới về tới Hà Nội nhưng khi cập bến là tôi có thể ngay lập tức lên công ty với một ngoại hình và tâm hồn hết sức bình thường chỉ như vừa đi gặp khách hàng về.

Bài chia sẻ từ facebook Nguyễn Khánh Trình.
0 Nhận xét