“Ngày xưa, có một ngọn núi lớn, bên sườn núi có một tổ chim đại bàng. Trong tổ có bốn quả trứng lớn. Một trận động đất xảy ra làm rung chuyển ngọn núi, một quả trứng đại bàng lăn xuống và rơi vào một trại gà dưới chân núi. Một con gà mái tình nguyện ấp quả trứng lớn ấy.
Một ngày kia, trứng nở ra một chú đại bàng con xinh đẹp, nhưng buồn thay chú chim nhỏ được nuôi lớn như một con gà. Chẳng bao lâu sau, đại bàng cũng tin nó chỉ là một con gà không hơn không kém. Đại bàng yêu gia đình và ngôi nhà đang sống, nhưng tâm hồn nó vẫn khao khát một điều gì đó cao xa hơn. Cho đến một ngày, trong khi đang chơi đùa trong sân, đại bàng nhìn lên trời và thấy những chú chim đại bàng đang sải cánh bay cao giữa bầu trời.
“Ồ - đại bàng gà kêu lên - Ước gì tôi có thể bay như những con chim đó”.
Bầy gà cười ầm lên: “Anh không thể bay với những con chim đó được. Anh là một con gà và gà thì không biết bay cao, chỉ có đại bàng mới có khả năng bay cao”.
Đến đây câu truyện diễn ra theo 3 kịch bản như sau:
* Kịch bản thứ 1:
Thỉnh thoảng gà đại bàng vẫn ngước lên bầu trời theo dõi những màn trình diễn ngoạn mục của đại bàng, nhưng chưa khi nào chú "dám thử" đập cánh bay lên. Vì xung quanh chú những con gà vẫn chăm chỉ bới đất tìm giun và chú cũng đang bận rộn với những công việc hàng ngày của gà là bới đất tìm giun như thế. Cứ như thế theo thời gian, đôi cánh vốn dĩ của đại bàng không được tung đập nhỏ dần lại, chân thì to ra… Chú đã sống trọn vẹn một kiếp gà cho đến khi chết đi… cũng lặng lẽ một kiếp gà như bao con gà khác.
* Kịch bản thứ 2:
“Gà đại bàng giật mình sao mình lại giống những con đại bàng quá vậy”. Từ đó lòng chú đầy tâm trạng, những đôi cánh dũng mãnh giang rộng, những nhịp vỗ mạnh hơn gió thổi, cao hơn mây trời kiêu hãnh hiện lên trong giấc mơ hàng đêm của chú.
“Gà đại bàng” nuôi một giấc mơ, một khát vọng bắt đầu tập bay. Sau một thời gian "dám thử" vỗ cánh để bay cao chú vẫn không bay được chú nản chí, chú lại nghe những lời chê bai từ các bạn gà "mày là thằng dở hơi, viễn vông" và gà đại bàng bỏ cuộc. Chú thật sự tin rằng mình là một con gà có ngoại hình khác thường, chứ không phải một con đại bàng.
Cả hai kịch bản “gà đại bàng“ đều thất bại vì không có một môi trường để phát triển và một quyết tâm không đủ lớn. Nếu bạn tin rằng mình có tài năng tố chất hãy luôn đi tìm kiếm cơ hội… để tìm được môi trường phát triển tốt nhất. Câu chuyện trên thực chất là nói về những con người có tố chất và khát vọng bất kể xuất thân từ đâu nếu được chắp cánh, họ sẽ thành công.
* Kịch bản thứ 3:
Tuy cũng thất bại nhiều lần… nhưng gà đại bàng luôn tự nhủ không đầu hàng mặc dù vẫn nhận được nhiều lời chế giễu của anh em, bạn bè gà nó. Thời gian trôi qua, với quyết tâm, khát vọng và lòng đam mê và liên tục trau dồi kiến thức, kỹ năng để bay được như đại bàng, chú không ít lần gãy cánh, nhiều lần bị thương ở chân…, chú gà đại bàng quan sát và học hỏi từ người thầy đại bàng mỗi ngày mỗi ngày, chú rèn luyện liên tục. Cuối cùng gà đại bàng đã tung cánh trên bầu trời lộng gió. Sải cánh giang rộng, nhìn ngắm bầu trời bao la, cảm giác nhìn mọi thứ từ trên cao thật đẹp biết bao…
Những ai từng có ánh mắt nghi ngờ về khả năng của nó đều phải ngã mũ kính phục. Cuối cùng “gà lạ” đã đạt được niềm mơ ước của chính mình, một kết thúc đầy có hậu dành cho những nỗ lực, những khát vọng không bao giờ ngừng nghỉ.
Trong cuộc sống cũng vậy:
Nếu bạn tin rằng bạn là một người tầm thường, bạn sẽ sống một cuộc sống tầm thường vô vị, đúng như những gì mình đã tin. Vậy thì, nếu bạn đã từng mơ ước trở thành đại bàng, bạn hãy đeo đuổi ước mơ đó, hãy học tập và rèn luyện để đạt được thành tựu… đừng sống để rồi chết như một kiếp gà, hãy có dũng khí để đánh thức “cốt đại bàng” ở bên trong con người bạn.
Do vậy, ngay từ bây giờ bạn phải thấu hiểu chính mình và lập chiến lược cuộc đời cho chính mình như nhà hiền triết Mahatma Gandhi đã từng nói: “Chính bạn phải là sự thay đổi mà bạn muốn nhìn thấy trong cuộc đời này”. Bây giờ chính mỗi chúng ta sẽ là người “viết kịch bản” thứ 3 cho cuộc đời của chính mình, dám thay đổi, dám sống với ước mơ, dám chinh phục, lựa chọn là ở chính bạn...
Cao Trung Hiếu sưu tầm & biên tập bổ sung
Đọc thêm bài viết khác với góc nhìn khác
Phải thật sự CẨN TRỌNG vì nhiều CON GÀ cứ tự kỉ ám thị, rồi tham dự khóa học thành công, làm giàu, được truyền được bơm năng lượng lên rồi nghĩ rằng mình là ĐẠI BÀNG. Rồi ra đời muốn bay cao như ĐẠI BÀNG ăn to nói lớn, hùng hùng hổ hổ, sau đó té khụy đứng lên hổng nổi đó nghen. Cho nên mới có bài CON RÙA HỌC BAY, hehe.
Trả lờiXóa