Lúc còn non nớt thì chân thành, cảm ơn, cảm tạ mang ơn, nặng nghĩa. Nhưng 90% các thanh niên đi làm ở Việt Nam đều có một thói rất xấu là được một thời gian, đủ lông đủ cánh là:
- Tưởng mình giỏi, nghĩ mình hơn người.
- Tưởng là chủ may mắn có được mình chứ không phải bản thân may mắn khi có người chắp thêm đôi cánh, nâng đỡ, dạy dỗ và tạo cơ hội!
- Tưởng đi đâu cũng kiếm được việc!
- Tưởng chủ chẳng làm gì mà ăn lời nhiều thế, chủ giàu lên là do mình!
- Tưởng mình quan trọng lắm trong một tổ chức.
Ấm ức sinh sân si! Sân si sinh thù hận! Thù hận sinh phản bội! Phản bội sinh tà tâm!
Làm chủ, rất nhiều người không cần giỏi chuyên môn, nhưng người giỏi về tầm nhìn và con người.
Làm chủ, bỏ tiền bạc, chất xám và uy tín mà cả đời luôn phải nỗ lực từng ngày, để đứng vững, để cạnh tranh, để giữ đựơc miếng cơm cho tất cả!
Làm chủ, họ không giỏi về nghề, nhưng họ giỏi vì tìm ra được những người giỏi và có đức về làm cho họ.
Nhưng có tài mà kiêu ngạo thì có thay 3 đời 7 kiếp chủ thì vẫn không bao giờ thành công như người ta 😓
Có 3 người thầy cần trân trọng trong cuộc đời!!!
1: Người giúp mình khi hoạn nạn.
2: Người cho mình trí thức, hiểu biết.
3: Người giúp mình kiếm được tiền.
Bạc bẽo, vô ơn hoặc kiêu ngạo mãi mãi chỉ như hoa chờ mùa mà nở. Ăn sổi thì không bao giờ thành công!
Có tài mà không có đức, có mắt mà ko biết nhìn xa, giỏi đến mấy cũng là vô dụng!
Suy nghĩ hình thành hành động.
Hành động tạo nên thói quen.
Thói quen tạo ra tính cách.
Tính cách tạo ra vận mệnh cuộc đời.
Mà cuộc đời của bạn sang hay hèn là do bạn quyết định.
Đừng bao giờ hỏi "vì sao đi làm bao năm vẫn khổ, vì sao làm việc bao lâu vẫn không bằng người ta".
Bởi vì trời cao thấu hết!!
Nếu chưa từng nỗ lực, chưa từng hi sinh đừng mong cầu chỗ đứng trong thiên hạ 🤲🏻
Đến lúc nhận ra, hối hận thì cũng muộn rồi!
Đạp người khác đổ, chính bạn đổ trước và thậm chí bị thanh gỗ đập ngược vào mặt 🙂
Sưu tầm ở Facebook