Con ơi, con đừng khóc...



 CON ƠI, CON ĐỪNG KHÓC...

Con đừng khóc… ba xin
Cho mẹ ngủ bên vệ đường chút nữa
Bầu sữa lép bởi đường trường cháy lửa
Ngàn cây số có là gì với khao khát trở về quê…


***
Con ngủ trong cái nắng gắt chiều hôm
Mặt con đỏ bừng và nước mắt ba rơi ướt đầm tã lót
Không đất nào đuổi mình đi, nhưng con ơi cái đói
Nó rượt đuổi sau lưng vắt kiệt sức ba rồi…


***
Em ôm con chặt nhé, để anh cột em vào lưng
Lỡ em mệt thiếp lỏng tay ôm con bé bỏng
Cọng dây này giữ cho em thêm chịu đựng
Đường quá dài so với sức lực của chúng ta…


***
Sau này ba sẽ kể con nghe
Cái ngày chúng ta tháo chạy để trở về cái nơi từng từ bỏ
Xin quê hương rộng lòng, xin quê hương mở cửa
Đôi chân khốn cùng chỉ còn đất mẹ để dung thân…

31.7.2021 - Nguyễn Thị Việt Hà

(*) Tên bài thơ được CaoTrungHieu.com đặt

0 Nhận xét